✅ 1. Iran không thực sự muốn đóng Hormuz – dù rất hay dọa
- Kinh tế Iran đang cực kỳ mong manh: cấm vận, lạm phát cao, thất nghiệp, nội bộ bất ổn.
- → Đóng Hormuz chẳng khác nào bóp luôn yết hầu của chính mình, khi 90% ngoại tệ đến từ dầu – mà dầu cũng xuất qua Hormuz.

- Nếu Hormuz bị đóng, đó sẽ là casus belli (lý do chính đáng để chiến tranh), và Mỹ, EU, thậm chí cả Trung Quốc, Ấn Độ đều sẽ gây sức ép cực mạnh.
Chiến lược Iran thường là:
- Dọa – để đẩy giá dầu lên
- Tăng áp lực – để tạo dư địa mặc cả
- Nhưng không bao giờ bước qua vạch đỏ chiến tranh toàn diện (trừ khi bị dồn đến đường cùng)
⚖️ 2. Mỹ cũng không hẳn muốn đánh lớn – vì không còn "siêu quyền lực tuyệt đối" như xưa
- Mỹ hiện bận đủ thứ: Ukraine, bầu cử 2024, Trung Quốc–Đài Loan, kinh tế nội địa.
- Nếu Mỹ bị cuốn vào chiến tranh vùng Vịnh, giá dầu sẽ tăng phi mã → lạm phát lại quay về, Fed không thể hạ lãi → cổ phiếu, bất động sản, người dân Mỹ lãnh đủ.
- Sức mạnh quân sự Mỹ vẫn vượt trội, nhưng ý chí chính trị và khả năng "trụ lâu" ở một cuộc chiến Trung Đông giảm nhiều so với thời Iraq, Afghanistan.
🧠 3. Vậy là gần như: không bên nào thực sự muốn chiến tranh
- Căng thẳng có thật, nhưng phần lớn là “kịch chiến lược” – ai đòn cân não tốt hơn, ai làm đối phương nhượng bộ nhiều hơn.
Điều cần theo dõi: bên nào “trượt chân”, hoặc hành động vượt kiểm soát, ví dụ:
- Một vụ ám sát lớn
- Một cuộc không kích gây thương vong lớn cho dân thường
- Một nước thứ ba bị lôi kéo vào
Khi đó, chiến tranh không còn là lựa chọn, mà là chuỗi phản ứng dây chuyền.
🎯 Kết luận:
Gần như chắc chắn Iran chưa thể đóng Hormuz. Và Mỹ cũng không muốn đẩy căng đến mức đó.
Nghĩa là:
- Tài sản rủi ro (coin, chứng khoán) có thể rung lắc do tâm lý, nhưng khó sập vì chiến tranh toàn diện.
- Vàng, dầu, USD có thể tăng nhẹ nếu tình hình tiếp tục “treo lơ lửng”.