ĐÁNH THUẾ NƯỚC NGỌT, BẠN SẼ UỐNG CAFE MUỐI?#NDC
🎙️Nếu tôi là một người bán nước ngọt, hôm nay chắc tôi mất ngủ.
Bởi lẽ Bộ trưởng Tài chính Nguyễn Văn Thắng không chỉ lên tiếng mạnh mẽ về việc đánh thuế nước ngọt, mà còn tuyên bố: “Không thể để con em chúng ta béo phì rồi mới ra tay.” Một lời khẳng định có vẻ đầy trách nhiệm, nhưng cũng đầy cảm tính. Và tôi buộc phải đặt câu hỏi: Chúng ta đang xây dựng chính sách bằng dữ liệu – hay bằng cảm xúc?
CÓ GÌ SAI VỚI MỘT LÝ DO ĐÚNG?
Đúng, nước ngọt có đường là một trong những thủ phạm của béo phì. Đúng, WHO khuyến cáo nên đánh thuế. Và đúng, 107 quốc gia đã làm điều đó.
Nhưng cái đúng về mục tiêu không đồng nghĩa với cái đúng về cách làm.
Bạn có thể có một lý do tuyệt vời để làm điều gì đó, nhưng nếu bạn ra quyết định bằng tư duy một chiều, bạn chỉ đang ném gạch vào một bức tường lớn của hệ quả không lường trước được.
THUẾ ĐỂ BẢO VỆ SỨC KHỎE? HAY CHỈ ĐỂ CÓ THÊM TIỀN?
Gọi đúng tên sự việc: Thuế tiêu thụ đặc biệt không chỉ là chuyện sức khỏe, nó còn là chuyện ngân sách. Tăng thu. Một khoản tiền rất ngon, từ một ngành hàng đang phát triển, với lượng tiêu dùng tăng trưởng ổn định.
Nếu thật sự chỉ vì sức khỏe, tại sao trà sữa, bánh ngọt, kẹo – những thứ “ngọt chết người” khác – lại không chịu thuế? Sao lại áp thuế cả nước dừa, nước trái cây? Chẳng lẽ dừa Bến Tre giờ cũng trở thành “thủ phạm béo phì”?
Chính cái sự đánh đồng này khiến tôi không thể không nghi ngờ: Phải chăng, lý do "vì sức khỏe cộng đồng" chỉ là lớp vỏ đẹp đẽ cho một mục tiêu tài chính đơn thuần?
CHÍNH SÁCH TỪ BÀN HỌP, KHÔNG PHẢI TỪ ĐỜI SỐNG
Một quyết sách tốt là một chính sách đi từ đời sống – hiểu đúng thói quen, hành vi tiêu dùng, và cả khả năng phản ứng của doanh nghiệp.
Ở đây, có vẻ như Bộ Tài chính đang hành xử như một người bác sĩ... nhưng kê đơn mà không hỏi bệnh nhân có tiền mua thuốc không. Các doanh nghiệp chế biến, ngành dừa, nước trái cây – họ có đủ thời gian và nguồn lực để “cải tiến công thức giảm đường” không? Hay là họ sẽ phải tăng giá, cắt sản lượng, cắt nhân sự?
Áp thuế là dễ. Nhưng ai trả giá cho sự vội vã?
THAY VÌ THUẾ, HÃY THAY ĐỔI Ý THỨC
Giảm béo phì là mục tiêu lâu dài. Không ai phản đối. Nhưng tại sao không bắt đầu từ giáo dục dinh dưỡng, từ truyền thông đại chúng, từ việc dán nhãn rõ ràng hàm lượng đường – thay vì trừng phạt doanh nghiệp bằng một cú chém thẳng tay?
Chúng ta không thể làm người dân “bớt béo” bằng cách làm họ “bớt nghèo”... đi. Vì những ngành hàng nhỏ, những nông dân trồng dừa, những nhà sản xuất nước trái cây – họ mới là người đang nắm giữ niềm tin vào chính sách.
LỜI KẾT – ĐỪNG BIẾN LÝ TƯỞNG THÀNH CÁI CỚ
Tôi không phản đối đánh thuế nước ngọt. Nhưng tôi phản đối cách mà một chủ trương có vẻ đúng lại đang được triển khai một cách đầy cảm tính, thiếu lắng nghe và thiếu cả một cái nhìn kinh tế học toàn diện.
Cái tôi của tôi sẽ không chấp nhận những chính sách được dựng nên bằng sự vội vã và nhân danh cái thiện để áp đặt điều không phù hợp.
Hãy nhớ: Một chính sách tốt không nằm ở tốc độ, mà ở khả năng đứng vững khi được phản biện từ nhiều phía.
Xem phần bình luận ...
Vnexpress
- Tradingview giảm 50-70% từ 1**k/tháng
- Khóa học nâng cao thực chiến
Hướng dẫn :
- Mở tài khoản VPS - BFRZ
- Mở tài khoản TCBS - 105C405721
- Mở tài khoản DNSE - 064C005816
- Khách hàng được tặng Tradingview
- Tradingview giảm 50-70% từ 1**k/tháng
- Khóa học nâng cao thực chiến
- Mở tài khoản VPS - BFRZ
- Mở tài khoản TCBS - 105C405721
- Mở tài khoản DNSE - 064C005816
- Khách hàng được tặng Tradingview